Saturday, January 5, 2013

Về Đầm Dơi nhậu loài 'kỳ lạ' nhất hành tinh

Sáng sớm vừa xuống máy bay, còn cách xã Tân Tiến (huyện Đầm Dơi, tỉnh Cà Mau) đến 40km, tôi đã nhận được tin ông anh đã chuẩn bị sẵn tiệc rượu để “lấy ngót” (thay cho ăn sáng) chào đón thằng em đến từ “nước Huế”.

< Về Đầm Dơi nhậu loài... kỳ lạ nhất hành tinh.

Tôi về đến nơi thì xế trưa, lúc này mọi người đã chuyển qua giai đoạn “quắc cần câu”. “Đây là một trong 6 động vật kỳ lạ nhất hành tinh” - tôi gần như reo lên khi thấy trên bàn cơ man nào là cá thòi lòi được chế biến đủ kiểu. Nghe thế, mọi người dừng đũa cùng “hẹn” nhau… sặc cười, chút nữa là bắn “thòi lòi” lên mặt khách.

“Thiệt hay giỡn đó, chú hai? Tui nhậu cá thòi lòi đến nay đã hơn 30 năm, giờ mới lần đầu tiên nghe nói cái gì là động vật kỳ lạ nhất hành tinh đó nghe” - ông anh tôi thắc mắc. “Nhưng nó kỳ lạ thế nào, chú Hai nói nghe thử coi” - ông anh khác tên là Sáu Tuấn lè nhè. Là hỏi cho vui, cho có chuyện vậy thôi, chứ dân miền Tây- đặc biệt là các “ma men”, chẳng ai thèm quan tâm đến việc quốc tế người ta gọi cá thòi lòi là gì, nó có quý hiếm hay không...

“Cá… leo cây”

Vào Ngày Quốc tế về Trái đất năm trước (24.2.2011), Tổ chức Sinh vật thế giới đã đề cập đến một số con vật kỳ lạ mà hiểu biết của con người về chúng còn khá sơ sài. Đáng lưu ý, trong số 6 con vật “kỳ lạ nhất hành tinh” được nêu danh có cá thòi lòi - một loài vật khá quen thuộc có mặt tại nhiều khu rừng ngập mặn tại Cần Giờ, đất Mũi Cà Mau, U Minh Thượng... thuộc khu vực ĐBSCL, Việt Nam. Chúng được các nhà khoa học thế giới quan tâm đến như một hình mẫu về tiến hoá và lọt vào danh sách 6 loài động vật kỳ lạ nhất hành tinh, bởi các đặc điểm có một không hai của mình.

Bất ngờ là “ma men” Sáu Tuấn - một người nuôi tôm tại nơi hẻo lánh như Tân Tiến, Đầm Dơi, Cà Mau, năm nay đã ngoài 50 tuổi - mới lần đầu tiên nghe chuyện “cá thòi lòi là động vật kỳ lạ nhất hành tinh”, nhưng lại có những hiểu biết về cá thòi lòi không thua gì các nhà khoa học.

Sáu Tuấn tả:  Ngay từ hình dáng, cá thòi lòi đã tỏ ra “dị hợm” so với các loài cá thông thường bởi đôi mắt lồi như mắt ếch, nhô hẳn trên đỉnh đầu. Cái tên gọi “thòi lòi” bắt nguồn từ chính đôi mắt này. Nhưng điều lạ lùng khiến cá thòi lòi chẳng giống bất cứ loài cá nào là ở chỗ chúng có thể sống, chạy, nhảy và kiếm mồi... ngay trên cạn một cách rất điêu luyện.

Điều làm nên sự “phi thường” này chính là cấu tạo cơ thể khá đặc biệt: Cá thòi lòi thở bằng phổi và mang nên chúng có thể hô hấp khi lên cạn, trao đổi khí qua da như ếch và đôi vây trước có hệ cơ phát triển đóng vai trò như một đôi “tay”. Cũng nhờ cấu tạo cơ thể đặc biệt mà cá thòi lòi còn có một khả năng hy hữu khác là... leo cây.

“Dân ở đây thường gọi thòi lòi là cá leo cây. Rất nhiều lần khi đi xuồng ngoài vuông (hồ tôm), tui chứng kiến hắn làm nhiều “trò khỉ” như trèo vắt vẻo trên những cây đước, mắm..., nhưng có người đến gần thì chúng nhảy tõm xuống sông” - ông Sáu kể.

Cũng theo ông Sáu, cá thòi lòi thường chọn nơi “hiểm” để đào hang trú ẩn như các lùm cây, kẹt rễ um tùm. Hang của chúng có thể sâu đến 2m, với nhiều ngóc ngách. Chúng cũng rất tinh ranh và nhanh nhẹn trong việc trốn thoát khỏi sự tấn công của kẻ thù. Thói quen của cá thòi lòi khá dễ nhận biết, nước ròng thì chui vào hang, nước lớn thì ra ngoài kiếm ăn. Những bãi bồi nhiều bùn lầy quanh mé sông ngập mặn là địa bàn “yêu thích” của chúng.

Chưa kịp lớn đã… chết

“Ăn nhiều đi, chú Hai” - ông Sáu gắp bỏ vào chén tôi nguyên con cá thòi lòi nướng cháy cỡ 3 ngón tay còn lồi hai mắt. Ông bảo đây là cá con, cá thòi lòi trưởng thành có thể to bằng cổ tay người lớn (tương đương 300 - 400gr).

“Cách đây chừng 5 năm, anh Sáu toàn nhậu cá bự, nhưng giờ người ta săn bắt dữ quá, cá chưa kịp lớn thì đã bị giết thịt mất rồi, đà này sắp tới có khi cá con cũng không còn mà ăn”.

Theo ông Sáu thì trái với vẻ gớm ghiếc bề ngoài, thịt cá thòi lòi rất mềm và thơm ngon. Điểm đặc biệt là thịt cá sau khi chế biến, để nguội vẫn không có mùi tanh. Các món được làm từ cá thòi lòi rất phong phú như nướng chấm mắm, lột da kho tiêu, hấp cách thuỷ, cuốn bánh tráng rau sống, canh chua...

“Hôm nay tôi sẽ đãi ông đủ bốn loài cá đặc sản đất Mũi, gồm: Bóp, rốn, lòi, chim” - một đồng nghiệp của tôi đùa mà thật khi chúng tôi vừa đặt chân lên nhà hàng ở ấp Mũi, xã Đất Mũi, huyện Ngọc Hiển, Cà Mau. “Lòi” trong bốn loài cá vừa kể là cá thòi lòi. Trở thành một món ăn đặc sản, được ưa chuộng không chỉ tại nơi sinh ra nó, mà còn tận các nhà hàng ở TP.Hồ Chí Minh và xa hơn là một trong những lý do khiến cá thòi lòi hiện chưa kịp lớn đã... qua đời (!).

Trong một chiếu rượu khác cũng ở  ấp Mũi, ông Tư Sơn - một người chuyên săn bắt cá thòi lòi để bán cho khu du lịch Đất Mũi bên cạnh - ví von: “Có ổng khách từ Bắc Kỳ nói với tui, về đây được ăn thịt cá thòi lòi là một niềm vui lớn về ẩm thực. Nhưng tui thấy, được đi bắt cá thòi lòi còn vui hơn”.

Tàn rượu, ông Tư Sơn dẫn tôi ra bãi bồi ngoài bờ biển để xem ông bắt cá. Trước hết, bài học đầu tiên mà ông Tư Sơn dạy tôi là phân biệt hang có cá.

“Đó là những hang cá thòi lòi, nhưng không phải hang nào cũng có cá ở” - ông Tư Sơn chỉ tay vào những ụ đất nhỏ được un lên trên bãi bồi. Quanh đó, tôi phát hiện thấy hàng chục con thòi lòi đang vùng vẫy “làm trò” trên sình lầy, nhưng vừa thấy động cái là chúng lặn đâu mất. “Thòi lòi là một loài cá rất tinh ranh và sợ con người lắm. Đang chơi trên bãi vậy, chứ nhác thấy bóng người là chúng lặn ngay xuống hang”. Và kinh nghiệm của ông Tư Sơn là cứ đi, thấy hang nào bỗng dưng nước đục là đích thị một chú thòi lòi vừa chui xuống đó. Vấn đề còn lại là “lôi cổ” chúng lên như thế nào mà thôi.

Theo ông Tư Sơn, có nhiều cách để bắt cá thòi lòi như dùng cần câu để câu vào ban ngày và dùng đèn để soi cá vào ban đêm, đặt nò, thụt, chặn hang... Tuy nhiên, cách bắt thú vị, “văn nghệ”, phổ biến và dễ nhất, lại bắt được cá sống là dùng hom. Hom là một cái bẫy to bằng cổ chân người, được bện bằng lá dừa nước, úp ngay miệng hang.

Khi chui ra khỏi hang, cá gặp phải ống hom, càng vùng vẫy chui sâu vào ống thì càng mắc kẹt, đến khi quay đầu lại không có đường ra. Người đi bắt chỉ việc mang ống lên, mở miếng chặn ở đầu ống, trút con cá ra giỏ. Vậy là xong đời một con cá thòi lòi (!).

Trở lại với câu chuyện cá thòi lòi là “một hình mẫu về tiến hoá”, “là một trong 6 động vật kỳ lạ nhất hành tinh”, ngay cả những cán bộ phụ trách thuỷ sản ở các sở NNPTNT khu vực ĐBSCL, khi tôi hỏi đến thông tin này, họ cũng chỉ ú ớ biết thông tin dạng “nghe nói chứ không rõ lắm” và... cười.

Hôm rồi, tôi có một ngày đêm quẩn quanh ở khu du lịch Đất Mũi đơn điệu, buồn tẻ và một trong những điểm dừng là nhà hàng Công đoàn với đặc sản cá thòi lòi như đã kể. Thời điểm nào ở đây cũng vắng lặng đến mức tưởng có thể nghe thấy tiếng “đất nở” dưới những rễ cây mắm, đước. Làm du khách ở đây không có chuyện gì khác ngoài ăn, uống rượu và nghĩ vẩn vơ...

Và một trong những ý tưởng vẩn vơ của chúng tôi hôm đó là tại sao khu du lịch Đất Mũi không tự làm mới, nâng cấp mình để thu hút và níu chân du khách đến với vùng đất cuối cùng của tổ quốc, trước hết là mở một tour lội sình bắt cá thòi lòi bằng cách “văn nghệ” nhất là đặt hom?

Giá trị thương mại nhỏ

Cá thòi lòi (Periophthalmodon schlosseri) là một loài cá thuộc họ cá bống trắng (Gobiidae). Một con cá thòi lòi trưởng thành có thể dài tới 27cm. Hiện cá thòi lòi là một đặc sản của miền Tây được dân nhậu săn lùng và người dân tận diệt; tuy nhiên, theo đánh giá của FishBase, cá thòi lòi chỉ có giá trị thương mại nhỏ. Hiện ở ĐBSCL, giá thị trường của 1kg cá thòi lòi tươi dao động từ 30.000 - 50.000 đồng/kg. Tuy nhiên, 1kg cá thòi lòi khô lại có giá đến 300.000 đồng, bởi theo lý giải của người dân: Phải mất 4kg cá tươi thì mới chế biến được 1kg cá khô.

- Theo Hoàng Văn Minh (Laodong), internet

Theo dấu đoàn quân Tây Tiến 2

Tháng sáu, khi nhà nhà lũ lượt kéo nhau về với biển hòng xua đi cái nóng bức, bí bách của mùa hè oi ả... không hiểu sao trong tôi lại là nỗi nhớ rừng da diết. “Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi...” (Tây Tiến - Quang Dũng) Ấy là bởi nhớ cái mùa hè nóng sục sôi năm nào, mấy chị em ngược dòng ngược núi về với Mường Lát, theo bước chân của những đoàn quân Tây Tiến...

Mường Lát là một huyện miền núi nằm ở phía tây bắc Thanh Hóa. Vào Mường Lát có thể đi theo hai hướng, hướng thứ nhất đi theo đường mòn Hồ Chí Minh, rồi chạy theo hướng Cẩm Thủy - Cành Nàng - Hồi Xuân - Mường Lát. Hướng thứ hai là theo quốc lộ 6, rồi từ Mai Châu, qua bản Lác, tới Co Lương, rồi Trung Sơn - Trung Lý - Mường Lát.

Dân “phượt” thích đi theo hướng từ Mai Châu, bản Lác vào Mường Lát, rồi về hướng Cành Nàng - Cẩm Thủy - đường Hồ Chí Minh để tạo thành một vòng tròn. Hơn nữa khi đi theo “cung” này, các tay “phượt” sẽ được khám phá rất nhiều điều kỳ thú trên đường đi, còn khi về, sẽ thảnh thơi hóng gió trên đường Hồ Chí Minh lịch sử...

Khi chúng tôi đi, đường vào Mường Lát đang được thi công, tạo thành những đoạn đường khúc khuỷu, đá lở, núi sạt hiểm trở, gây không ít khó khăn cho các tay lái dù lão luyện nhất. Đi đường, lại nhớ tới câu thơ của Quang Dũng trong bài Tây Tiến:

Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳm
Heo hút cồn mây súng ngửi trời
Nghìn thước lên cao nghìn thước xuống
Nhà ai Pha Luông mưa xa khơi...

Đường vào với Mường Lát vẫn luôn là một thử thách đối với lòng quả cảm của con người...

Khó khăn như vậy, nhưng vẫn còn may chán, vì hôm vào Mường Lát, chúng tôi gặp bữa trời nắng gắt. Đi lại mệt nhọc, vất vả nhưng vẫn còn dễ dàng, chứ nếu phải những ngày mưa, gặp đoạn đường đất đá sụt lở thế này thì chắc chỉ còn cách... vác xe qua.

Nhưng điều kỳ thú mà Mường Lát mang tới, hấp dẫn “dân offroad” không ngừng về với Mường Lát, không phải là những khó khăn mang tính “nhân tạo” như thế. Đó là những con đường, như chúng tôi vẫn trêu nhau - đường “chó chạy” - rộng chỉ 50 - 60cm chạy cheo leo bên sườn núi, với một bên vách đá dựng đứng, một bên sườn dốc của dòng sông Mã dữ dội, mà chỉ cần một sơ sẩy, một sai lầm dù nhỏ nhất, cả người và xe có thể lao xuống vực bất cứ lúc nào...

Đôi khi những con đường ấy mở rộng hơn một chút và trở nên nên thơ đến lạ lùng với hàng rào tre nứa che chắn những nương sắn, nương ngô, với bầu trời xanh thẳm ở trên cao và rừng tre xanh một màu xanh khỏe khoắn, tràn đầy sức sống trải ra đến bạt ngàn trước mắt...

Chạy dọc con đường cheo leo ấy, các tay “phượt” không những được hưởng cái cảm giác hồi hộp, nghẹt thở đến thót tim, mà còn được chạy dọc dòng sông Mã anh hùng, để lúc nào cũng cuồn cuộn bên tai âm thanh gầm réo ầm ào hùng tráng của “Sông Mã gầm lên khúc độc hành...”.

Vì đường vào Mường Lát đang thi công nên có đoạn chúng tôi phải vượt qua dòng Mã bằng bè tre thô sơ. Với mấy chị em từ chốn thị thành, với cuộc sống hằng ngày vốn ủ ê bên bàn làm việc chất đống giấy tờ, trong những văn phòng ro ro điều hòa, máy lạnh... thì cảm giác vượt sông này "phiêu" không lời nào tả hết!

Đến giờ, chẳng biết đoạn sông này đã có cầu bắc qua cho người dân ở đó đỡ vất vả hay chưa, nhưng chúng tôi vẫn không thể quên được cảm giác phiêu diêu căng ngang dòng Mã anh hùng đó...

Đường vào Mường Lát không thể không nhắc tới những chiếc cầu. Suốt dọc đường từ Mai Châu sang Mường Lát, qua Co Lương, Trung Sơn, Trung Lý... đi đâu cũng gặp những cây cầu treo, cầu tre, cầu gỗ thô sơ đủ kiểu bắc qua những đoạn sông, suối, những khe cạn gập ghềnh đầy đá...

Những cây cầu bắc qua sông, ở một vùng miền nào khác, hẳn sẽ được làm bằng bêtông cốt thép, bền bỉ nhưng khô khan, nhạt nhẽo. Còn ở đây, những cây cầu thô sơ nhưng nên thơ lại mang cho những người khách bộ hành phương xa những điều hứng thú không thể tả xiết.

Vào gần đến thị xã Mường Lát, bạn sẽ một lần nữa bị bất ngờ và ấn tượng với cây cầu treo to lớn sừng sững bắc ngang dòng sông Mã, đoạn chảy qua thị xã Mường Lát.

Buổi sáng mùa hè, dậy sớm, đi bộ một đoạn ngắn từ thị xã Mường Lát ra cầu, ngắm mây bay gió thổi, ngắm núi đồi lồng lộng, ngắm dòng Mã mênh mang, rồi hít đầy lồng ngực bầu không khí trong lành của bao la trời đất, để rồi cảm ơn đời cho ta một buổi sớm mai quá đỗi yên bình, “cho ta một ngày nữa để yêu thương”...

Nhưng sẽ thật thiếu sót nếu nói tới ấn tượng Mường Lát mà không kể tới “ấn tượng tre” nơi đây. Không ở đâu lại nhiều tre như ở Mường Lát, ở Thanh Hóa. Xuyên suốt dọc đường đi là một màu xanh mút mắt của tre. Tre ở dưới thung. Tre ở bên sườn đốc. Trẻ trên vách đá. Tre dưới vực sâu. Tre dưới mặt đất. Và tre xanh mướt trên đầu.

Khi thì ta đi xuyên qua rừng tre. Khi ta đi trên rừng tre. Khi thì rừng tre xanh xanh bạt ngàn trước mặt, và khi thì tre đuổi theo ta ở phía sau lưng. Vừa đi vừa ngắm trời ngắm đất, vừa tắm dưới bóng tre mát rượi, giống như những đoàn quân Tây Tiến, chị em tôi cũng vào Mường Lát một lần để rồi nhớ mãi khôn nguôi

Năm qua đi, tháng qua đi, những chuyến đi cứ dày thêm mãi. Những địa danh đã đi qua cũng nhiều hơn. Nhưng nỗi nhớ về Mường Lát, về núi rừng tây Thanh Hóa mỗi khi mùa hè đến lại dấy lên trong lòng. Một nỗi nhớ “chơi vơi”.

Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi
Nhớ về rừng núi nhớ chơi vơi
Sài Khao sương lấp đoàn quân mỏi
Mường Lát hoa về trong đêm hơi…

Nhưng không giống như những đoàn quân Tây Tiến một đi không trở lại, chúng tôi sẽ sớm trở lại Mường Lát một ngày không xa để chứng kiến những đổi thay trên mảnh đất gian khó này.
Yêu thương lắm từng mảnh đất quê hương mình!

- Theo dấu đoàn quân Tây Tiến 1
- Theo dấu đoàn quân Tây Tiến 2

- Theo IRIS Blog's, internet

Friday, January 4, 2013

Theo dấu đoàn quân Tây Tiến 1

Từ Hà Nội đi Mường Lát có 2 đường chính, một theo đường Hồ Chí Minh, đến Cẩm Thủy rẽ phải qua Hồi Xuân, hoặc theo hướng Mai Châu, Trung Sơn, qua Mường Lý rẽ trái, đi khoảng 15-18km thì đến Mường Lát. Điểm đến của đoàn tối nay là Mai Châu, cách Hà Nội 120km. Dọc đường, chúng tôi dừng lại nạp năng lượng tại một quán cơm quen thuộc trước khi vượt 2 con đèo lớn là Dốc Cun và Cao Phong.

Vượt đèo trong đêm

Cô Hồng chủ quán cơm cảnh báo chúng tôi thời tiết hôm nay lên đèo dễ có sương mù. Y như rằng, vừa lên đèo được vài cây số thì sương phủ xuống, càng lúc càng dày đặc.

Việc vượt đèo trong đêm với dân phượt chuyên nghiệp thì không phải vấn đề to tát, nhưng trong đoàn hôm nay có 2 tay mơ mới đi phượt lần đầu. Đã có những trường hợp nhiều người đi phượt chuyến đầu tiên về rồi bỏ cuộc luôn. Nhưng sự lo lắng cho 2 “lính mới” chỉ là hão khi kết thúc chặng 1 tại Bản Lác - Mai Châu. Cả Tuấn và Huy - 2 tay phượt mới đều xuýt xoa: “Ôi! đổ đèo sướng quá, biết thế bọn em đi phượt từ sớm hơn”.

Bản Lác từ lâu đã là điểm dừng chân nổi tiếng trong giới phượt với dịch vụ nghỉ homestay. Khách đến thường nghỉ trong những nhà sàn dát bằng tre rộng, cao ráo và sạch sẽ, với kiến trúc cổ của người Thái. Người dân nơi đây trước kia sống bằng nghề trồng lúa và dệt thổ cẩm, nhưng bây giờ nguồn thu chính là dịch vụ du lịch.

Vật lộn trong bùn lầy

Sau một đêm nghỉ ngơi cho lại sức, hôm sau chúng tôi lên đường chạy vào Co Lương. Từ Mai Châu vào Mường Lát có 2 đường, một là chạy theo Tỉnh lộ 520 rộng rãi và đẹp. Còn lại từ Co Lương vào Trung Sơn, qua Mường Lý là đường tre nổi tiếng, đang được thi công mở rộng nên rất khó đi, ôtô không thể vào được.

Chúng tôi chọn cung đường này vì muốn được thấy những hàng tre xanh mướt trước khi chúng biến mất khi con đường được mở rộng.

Ngay đoạn đầu từ Co Lương rẽ vào Trung Sơn, các tay lái trong đoàn đã được thử sức với đoạn bùn lầy do xe tải chở vật liệu để lại. Càng đi sâu vào trong đường càng gập ghềnh, khúc khuỷu. Dây thần kinh của các xế căng ra như dây đàn vì chỉ sểnh một chút là “đo đường” ngay.

Chạy đoạn này tuy không có đèo cao, vực sâu nguy hiểm nhưng vùi mình trong vũng bùn thì cũng không có gì hay. Tuy đã cố hết sức giữ cho sạch nhưng lúc dừng lại nghỉ chân mới thấy ai cũng bê bết bùn.

Tiếp đó, là một con suối rộng và sâu. Hỏi người dân mới biết đây là một nhánh lớn của sông Mã, muốn qua thì chỉ có cách đi bè. Người lái bè mảng từ bên bờ sông chèo qua ra giá 50.000 đồng/xe qua suối, nhưng đoàn chúng tôi có nhiều chị em là tay mặc cả sừng sỏ nên chốt được cái giá chỉ bằng 1/3.

Thị trấn Mường Lát bình dị và tĩnh lặng, nhưng con người ở đây thì nhiệt tình đến tuyệt vời. Nghe nói có đoàn lên, anh Tuấn - Phó bí thư Huyện đoàn Mường Lát dù  bị ốm vẫn ra UBND huyện để chờ. Cô chủ quán cơm thì đôn đáo dẫn chúng tôi ra chợ mua thức ăn dự trữ để đi tiếp.

Quãng đường từ Mường Lát lên Sài Khao chỉ tầm 30km trong đó, có một nửa đường đã trải nhựa, tưởng chừng chỉ loáng cái là đến nơi. Nhưng, sự thử thách khủng khiếp mới thực sự bắt đầu khi cơn mưa rào đổ ập xuống. Đường trải nhựa kết thúc, thay vào đó là con dốc đất sét trơn như mỡ.

Đoàn phân vân nên đi tiếp hay dừng lại, nhưng rồi chủ nghĩa phiêu lưu đã thắng thế. Khó thì mới hấp dẫn chứ dễ thì ở nhà đi nghỉ dưỡng cho được việc. Cả đoàn hò nhau đẩy từng xe. Dốc cao, đường trơn, đứng còn không vững chứ nói gì đến đẩy xe. Ấy thế mà cũng xong. Anh em hát vang bài ca “Hò kéo pháo”, ai cũng mệt thở phì phò.

Mặt trời đã xuống núi, giờ thì chả còn nhìn thấy dốc cao, vực sâu nữa. Cả đoàn cứ đi, không đi được thì đẩy. Lóp ngóp đến 23h, vẫn chưa thấy Sài Khao đâu. Mọi người cũng đuối sức cả rồi, cảm giác chỉ cần dựa lưng vào một cái gì đó là ngủ ngon lành được. Đã tưởng phải “màn trời chiếu đất” trong rừng, may quá có một căn nhà tranh ven đường, mọi người gõ cửa xin ngủ nhờ.

“Sài Khao sương lấp ...”

Sau hành trình băng rừng, leo  núi, rốt cuộc thì Sài Khao cũng dần hiện ra với những căn nhà tranh vách gỗ. Sài Khao có khoảng 90 hộ với hơn 500 nhân khẩu người Mông gốc Sơn La.

Từng cụm người dân sống rải rác trên những đỉnh núi Pha Luông cao vời vợi. Bản được xem như là tâm điểm đói của  huyện Mường Lát với “5 không”: Không điện, không nước sạch, không chợ, không đường nhựa và không thông tin liên lạc.

Điểm trường Sài Khao nằm ở trung tâm bản, chỉ là vài căn nhà xiêu vẹo ghép bằng ván gỗ, mùa đông gió lùa hun hút, còn khi trời mưa xuống thì dột lỗ chỗ. Cả trường chỉ có 3 thầy giáo phụ trách dạy 68 học sinh. Thiếu giáo viên, không có lớp học nên các em phải học ghép 2 lớp vào một phòng học, bên cạnh trường Tiểu học là trường Mầm non Sài Khao với 99 cháu và 1 giáo viên.

Dù nhà nghèo, đường đến trường đầy vất vả, gian nan thế nhưng trẻ em ở Sài Khao vẫn cố gắng đến trường mỗi buổi. Cách đây không lâu cũng có một đoàn - từ thiện lên đây tổ chức một đêm Tết Thiếu nhi đầy ý nghĩa với các cháu bé trên bản. Chúng tôi cũng theo bước họ lên đây tặng một ít quần áo, sách vở để các em có thêm niềm vui đến trường.

- Theo dấu đoàn quân Tây Tiến 1
- Theo dấu đoàn quân Tây Tiến 2

- Theo Trường Sơn (Banduong), internet

Rong chơi đầu năm

Những ngày nghỉ xả hơi đầu năm không ít người lúng túng trong việc tìm cho mình một điểm đến, bởi đi nhiều nên “nhìn quanh chẳng thấy nơi nào mới”.

< Đầm Vân Long cảnh đẹp như tranh vẽ.

Một số bạn trẻ thích phiêu lưu thì chọn điểm cực đông trên đất liền của Tổ quốc để đón năm mới, trong khi không ít người chọn một chỗ “cũ mèm” là Đà Lạt hay Nha Trang chỉ đơn giản để nghỉ ngơi, chiêm nghiệm thế sự…

Khám phá cái mới

“Từ lời kêu gọi của một nhóm bạn năm đứa ở Sài Gòn, giờ chúng tôi có gần mười người sẽ gặp nhau tại Mũi Đôi (Khánh Hòa), cực đông trên đất liền của Tổ quốc để đón mừng năm mới” - Phú hào hứng. Kỳ thực đã nảy sinh nhiều cuộc tranh cãi về điểm cực đông này bởi có nhiều người cho rằng nó nằm ở Đại Lãnh (thuộc Phú Yên). Giờ thì bằng những thiết bị công nghệ cao mọi người đều nhất trí cực đông ở Hòn Đôi, bán đảo Hòn Gốm. Tuy nhiên, đến đây mà không ghé tắm biển Đại Lãnh thì hơi tiếc vì bãi biển này quá đẹp.

Khám phá những địa chỉ du lịch mới luôn là niềm đam mê của nhiều bạn trẻ và những ngày nghỉ thường được tận dụng triệt để. Các bãi biển hoang sơ, nơi còn ít dấu chân lữ khách trên dải đất miền Trung từ Khánh Hòa ra tận Đà Nẵng được các bạn trẻ yêu thích  khám phá.


< Biển Tân Phụng, Bình Định còn rất hoang sơ.

Biển Tân Phụng ở xã Mỹ Thọ, huyện Phù Mỹ, tỉnh Bình Định là một ví dụ. Người dân mến khách nơi đây sẽ tận tình hướng dẫn du khách tham quan Mũi Rồng - một thắng cảnh không thể bỏ qua khi đặt chân đến vùng đất này.

Đó là một ghềnh đá màu đỏ nhô ra biển chừng 20m, chính giữa ghềnh đá là một khoảng trống, có một hòn đá lớn nhô lên ngày đêm, nước biển xô vào rồi trào ra như miệng rồng phun nước.

Theo truyền thuyết, Mũi Rồng xưa kia nguyên là một khối, hình giống vi cá chép, dân địa phương còn gọi là “Đá vảy rồng”. Loại đá son này rất cứng. Khi mài với nước thì ra màu thắm đỏ, khi cầm không dính tay nên được truyền tụng loại son trời cho.

Ở Hà Nội các bạn trẻ gần đây cũng hay rủ nhau “phượt” về Ninh Bình, nơi có nhiều thắng cảnh kỳ thú. Cách Hà Nội 90km về phía nam theo quốc lộ 1, khu bảo tồn thiên nhiên Vân Long, huyện Gia Viễn, Ninh Bình là một điểm tham quan kỳ thú vào dịp nghỉ lễ.

Đầm Vân Long rộng đến 3.500ha nằm trên địa bàn bảy xã của huyện Gia Viễn. Ở đây có một hệ thực vật vô cùng phong phú, đặc biệt là những loài cỏ, lau sậy sống dưới nước. Vân Long như tấm gương khổng lồ phản chiếu đất trời, núi non kỳ vĩ.

Có người mô tả Vân Long như một khu “vịnh không sóng” vì khi đi thuyền trên đầm, du khách sẽ thấy mặt nước phẳng như một tấm gương khổng lồ.

< Các bạn trẻ yêu thích khám phá tìm về điểm cực đông trên đất liền của Tổ quốc (bán đảo Hòn Gốm, Vạn Ninh, Khánh Hòa).

Bức tranh thủy mặc phản chiếu rõ nét từng chi tiết những khối núi đá vôi mang hình dáng đúng với tên gọi như núi Mèo Cào, núi Mâm Xôi, núi Hòm Sách, núi Đá Bàn, núi Nghiên, núi Mồ Côi, núi Cô Tiên… Không chỉ thế, ở đây còn có hang Cá, một hang động xuyên qua lòng núi đá vôi với chiều dài 250m, chỗ rộng nhất chừng 25m, cao 3-8m, với những mỏm đá, nhũ đá đẹp không kém những hang động ở Quảng Bình.

Tìm “cái mới” ở nơi cũ

Đến Đà Lạt, Lâm Đồng, nhiều người e rằng sẽ khó tìm được điều gì mới ngoài chuyện được hưởng bầu không khí mát lạnh vào dịp này. “Thổ địa” ở đây khuyên chúng tôi nên ghé vườn quốc gia Bidoup - Núi Bà. Thế là lên đường! Khác với cái lạnh tê người trong những ngày đầu năm mới ở trung tâm thành phố Đà Lạt, đường lên Bidoup dường như nóng và gay gắt hơn rất nhiều. Theo tỉnh lộ ĐT 723 ra khỏi thành phố Đà Lạt chừng 50km, chúng tôi đến cổng vườn quốc gia Bidoup - Núi Bà. Phải chạy thêm 10km đường mòn đất đỏ bằng xe máy và vượt suối Đasar mới đến được trạm kiểm lâm, điểm tập trung mà mọi người hẹn nhau cùng vượt rừng.


< Đà Lạt vẫn là nơi được du khách ưu tiên chọn cho việc nghỉ dưỡng.

Mùa này, suối Đasar trong vắt và hiền hòa. Đây là dòng suối bắt nguồn từ sông Đa Nhim, chảy theo hướng nam sang thành phố Đà Lạt và huyện Đơn Dương. Để qua suối người ta làm một chiếc bè. Bè được neo vào dây cáp đã cố định với những chiếc cọc vững chãi ở hai bên bờ. Người lái bè men theo sợi dây cáp đó tự kéo qua bờ bên kia để đến trạm kiểm lâm  K’long K’lanh. Người lái bè cho biết không thu phí qua suối, thay vào đó chỉ là cái bắt tay và những lời chúc may mắn. Ở đây chúng tôi chạm được cây pơmu cổ thụ với chu vi bằng chín người ôm có “tuổi đời” được cho là đến 1.305 năm và đã hiện diện trong sách đỏ từ 15 năm qua.

Tiếp đến là sự tụ hội của hơn 300 loài lan rừng như: thanh lan, hồng lan, vân hài, hoàng lan, tuyết ngọn, mắt trúc, bạch nhạn, lan sứa, lá gấm… Hiện nay vườn quốc gia Bidoup - Núi Bà đang đề xuất đưa du khách khám phá theo các tuyến: Đạ Sa - Liêng Ca; K’long K’lanh; K’long K’lanh - Hòn Giao; Đà Lạt - Cổng Trời; Đưng K’nớ - Sông K’rông Nô; Đa Nhim - Đưng Ja Riêng.


< Một vùng biển lạ tại Hòn Hồng thuộc Mũi Né.

Đến Phan Thiết, Bình Thuận lúc này ngoài ngoạn cảnh và tắm biển, du khách sẽ thấy thú vị hơn với nhiều sự kiện văn hóa được ngành du lịch tổ chức nhằm thu hút du khách. Tại khu di tích văn hóa tháp Chăm Po Sah Inư (TP Phan Thiết) sẽ liên tục diễn ra nhiều hoạt động văn hóa văn nghệ phục vụ nhu cầu tham quan và thưởng lãm nghệ thuật. Khởi động từ tháng 11 đến hết tháng 12-2012 là triển lãm ảnh nghệ thuật chủ đề Phan Thiết xưa, giới thiệu quá trình hình thành và phát triển của thành phố biển.

Triển lãm còn giới thiệu những bút tích, thơ ca của Hàn Mặc Tử, một thiên tài thơ ca mà một phần cuộc đời gắn với địa danh lầu Ông Hoàng - tháp Po Sah Inư. Vào đêm 28-12 tại khu di tích sẽ diễn ra đêm thơ - nhạc Hàn Mặc Tử. Từ ngày 29 đến 31-12 sẽ diễn ra các chương trình biểu diễn nghệ thuật dân gian Chăm với các tiết mục kèn saranai, trống paranưng, trống ghinăng.
Còn quá nhiều điều để khám phá nơi đây, hẹn lần khác quay lại vậy.

- Theo Ng. Nam (DulichTuoitre), internet

ĐGD: Mình nghĩ, có lẽ đi cả đời vẫn chứa khám phá hết VN. Đừng cứ chăm chăm đến những địa danh đã có tiếng tăm với du khách trước nay mà hãy khám phá những nơi ít ai biết - bạn sẽ thấy rằng nơi nào trên đất nước ta cũng có cảnh đẹp cả, có điều ta chưa 'ngộ' ra thôi...

Hướng dẫn du lịch Đà Nẵng

Đà Nẵng là thành phố trực thuộc Trung ương - trung tâm kinh tế, văn hoá, giáo dục, khoa học và công nghệ của khu vực miền Trung - Tây Nguyên, nằm ở vùng duyên hải Nam Trung Bộ Việt Nam.

Thành phố Đà Nẵng hiện là một trong bốn đô thị loại 1 của Việt Nam. Thành phố Đà Nẵng phía bắc giáp tỉnh Thừa Thiên-Huế, phía tây và nam giáp tỉnh Quảng Nam, phía đông giáp biển Đông.
Trung tâm thành phố cách thủ đô Hà Nội 764 km về phía Bắc, cách Thành phố Hồ Chí Minh 964 km về phía Nam, cách thủ đô thời cận đại của Việt Nam là thành phố Huế 108 km về hướng Tây Bắc.

Từ ý tưởng thành phố Đà Nẵng là một cảng biển lâu đời, đứng liền kề với núi, sông, đồng ruộng, trong một cảnh quan thiên nhiên hài hoà, kỳ thú, nằm ở trung độ của cả nước, họa sĩ Nguyễn Thủy Liên đã thiết kế biểu tượng của Đà Nẵng với chủ đề "Xanh núi, xanh sông, xanh biển. Trắng gió, trắng trời, trắng cát" với các hình tượng nhằm miêu tả quần thể Ngũ Hành Sơn ngoạn mục với truyền thuyết trứng Rùa Thần, soi bóng bên sông nước, ruộng đồng của Hoà Vang, những gợn sóng nhấp nhô gợi nhớ đến những bãi biển xanh trong, những bờ cát óng ánh của Thanh Khê, Liên Chiểu, và cây cầu nối liền Hải Châu, Sơn Trà trong một thành phố Đà Nẵng đa dạng mà gắn kết.

Biểu tượng đơn giản ít màu, hình ảnh kết hợp hài hoà giữa thiên nhiên và con người, giữa dân tộc và hiện đại, song nổi bật, dễ nhận biết về thành phố Đà Nẵng, dễ thể hiện trên nhiều chất liệu. Nói đến Đà Nẵng là du khách có thể hình dung ngay rằng đó là một thành phố tuyệt đẹp bên sông Hàn, bên bờ biển Đông với những nét quyến rũ chưa từng có ở các đô thị biển khác…

Thiên nhiên ưu đãi cho Đà Nẵng nằm giữa vùng kế cận ba di sản văn hoá thế giới: Cố đô Huế, phố cổ Hội An và thánh địa Mỹ Sơn, chính vị trí này đã làm nổi rõ vai trò của thành phố Đà nẵng trong khu vực, đó là nơi đón tiếp, phục vụ, trung chuyển khách. Không chỉ là tâm điểm của 03 di sản thế giới, thành phố Đà Nẵng còn có nhiều danh thắng tuyệt đẹp đến nỗi du khách khó có thể nào quên được sau khi đã đến thăm thành phố này.

Đà Nẵng nằm trong vùng khí hậu nhiệt đới gió mùa điển hình, nhiệt độ cao và ít biến động. Khí hậu Đà Nẵng là nơi chuyển tiếp đan xen giữa khí hậu miền Bắc và miền Nam, với tính trội là khí hậu nhiệt đới điển hình ở phía Nam. Mỗi năm có 2 mùa rõ rệt: mùa mưa kéo dài từ tháng 8 đến tháng 12 và mùa khô từ tháng 1 đến tháng 7, thỉnh thoảng có những đợt rét mùa đông nhưng không đậm và không kéo dài.

Thành phố Đà Nẵng không có thời gian quá nóng, nhiệt độ trung bình 28-30°C ở vào tháng 6, 7, 8. Các tháng mùa đông như 12, 1, 2 thích hợp cho du lịch vì lúc này nhiệt độ chỉ vào khoảng 18-23°C. Riêng vùng rừng núi Bà Nà ở độ cao gần 1.500 m, nhiệt độ trung bình khoảng 20°C có thể gọi là Thiên đường du lịch mới của Việt Nam.

Đi những đâu?

Thành phố Đà Nẵng nằm bên dòng sông Hàn; phía Đông vươn ra biển Đông với những bãi biển dài tăm tắp và bán đảo Sơn Trà còn rất hoang sơ; phía Bắc và phía Tây được bao bọc bởi đèo núi cao. Đèo Hải Vân cheo leo hiểm trở là ranh giới tự nhiên giữa thành phố và tỉnh Thừa Thiên-Huế.

Ngoài sự ưu đãi của thiên nhiên cho Đà Nẵng, thành phố còn được bao bọc bởi 3 di sản văn hóa thế giới: Huế, Hội An, Mỹ Sơn. Xa hơn một chút nữa là di sản thiên nhiên thế giới Vườn Quốc gia Phong Nha - Kẻ Bàng. Vì thế Đà Nẵng được xem là điểm trung chuyển quan trọng trên con đường di sản miền Trung.

- Ngũ Hành Sơn (còn gọi là Non Nước)

Nằm cách trung tâm thành phố khoảng 5 km về hướng Đông Nam. Ngũ Hành Sơn bao gồm 6 ngọn núi: Kim Sơn, Mộc Sơn, Thủy Sơn, Dương Hỏa Sơn, Âm Hoả Sơn và Thổ Sơn tượng trưng cho 5 yếu tố của vũ trụ (Ngũ hành).
Trong lòng núi có nhiều hang động đẹp và nhiều chùa chiền. Dưới chân núi còn có làng nghề đá Non Nước nổi tiếng. Bên cạnh là bãi biển Non Nước còn khá hoang sơ.

- Bà Nà - Núi Chúa

Là một khu nghỉ mát cách trung tâm thành phố 40 km về phía Tây Nam. Được ví như Đà Lạt của miền Trung, và cũng như Đà Lạt, Bà Nà - Núi Chúa được xây dựng thành nơi nghỉ ngơi cho các quan chức người Pháp trong thời kỳ Pháp còn đô hộ Việt Nam.

Sau khi thực dân Pháp rút khỏi Đông Dương, khu này bị bỏ hoang và bị tàn phá nhiều bởi chiến tranh và thời gian. Gần đây, thành phố Đà Nẵng cho tái tạo lại và hi vọng trong tương lai Bà Nà - Núi Chúa sẽ lại trở thành một khu nghỉ dưỡng cao cấp.

- Bán đảo Sơn Trà

Còn được người Mỹ gọi là Núi Khỉ , là nơi mà Đà Nẵng vươn ra biển Đông xa nhất. Nơi đây là khu bảo tồn thiên nhiên với nhiều động thực vật quý hiếm. Dưới chân bán đảo Sơn Trà là khu du lịch Suối Đá và nhiều bãi biển đẹp như: Bãi Bụt, Bãi Rạng, Bãi Bắc, Bãi Nồm.

- Đèo Hải Vân (được mệnh danh là "Thiên hạ Đệ nhất Hùng quan")

Là nơi dãy Trường Sơn nhô ra biển. Cheo leo và hiểm trở, đèo Hải Vân không chỉ là ranh giới giữa hai miền Nam - Bắc mà còn là một chứng tích hùng hồn cho thời kỳ "mang gươm đi mở cõi" của người Việt.

Ngày nay, hầm Hải Vân xuyên qua lòng núi giúp cho giao thông giữa hai miền tiện lợi hơn bao giờ hết. Đường hầm dài nhất Đông Nam Á này đã phần nào đặt dấu chấm hết cho tầm quan trọng của con đèo đã đi vào huyền thoại. Tuy vậy, đường đèo Hải Vân vẫn được khách du lịch ưa thích vì cảnh sắc thiên nhiên rất kỳ thú.

- Bãi biển

Đà Nẵng nổi tiếng với những bãi biển cát vàng còn hoang sơ chạy dài hàng cây số, nước trong xanh và ấm áp quanh năm. Bãi biển Mỹ Khê của Đà Nẵng đã được tạp chí Forbes (Mỹ) bình chọn là một trong 6 bãi biển quyến rũ nhất hành tinh.

Ngoài ra, Đà Nẳng còn sở hữu các bãi biển đẹp khác như bãi biển Nam Ô, bãi biển Xuân Thiều, bãi biển Thanh Bình, bãi biển Mỹ Khê, bãi biển Bắc Mỹ An, bãi biển Non Nước...

- Thành Điện Hải

Là nơi để lại dấu tích hào hùng về một thời chống thực dân Pháp của nhân dân Đà Nẵng dưới sự chỉ huy của Nguyễn Tri Phương. Đây cũng là đồn lũy quan trọng góp phần đánh bại cuộc tấn công của thực dân Pháp vào Đà Nẵng những năm 1858 - 1860. Một tượng đài uy nghi của Tướng quân Nguyễn Tri Phương đã được dựng tại đây, để ghi nhớ một giai đoạn lịch sử hào hùng của thành phố.

- Bảo tàng Nghệ thuật Điêu khắc Chămpa (thường gọi là Cổ viện Chàm)

Là nơi lưu giữ cả một nền văn hóa Chăm rực rỡ với những pho tượng cổ, những linh vật của Vương quốc Chăm - pa hùng mạnh một thời. Đây là bảo tàng độc đáo và duy nhất của thế giới về nền văn hóa Chăm.

- Đình Hải Châu

Nằm tại kiệt 42, đường Phan Chu Trinh, thuộc Tổ 6, phường Hải Châu 1, quận Hải Châu, là đình cổ nhất tại Đà Nẵng. Trong đình thờ 42 bài vị của 42 tộc họ. 42 tộc họ này đều từ thôn Hiếu Hiền, xã Hải Châu, huyện Ngọc Sơn, phủ Tĩnh Gia, Thanh Hóa, theo vua Lê Thánh Tôn vào Nam từ năm Tân Mão (1471). Năm 1719, Chúa Nguyễn Phúc Chu trong 1 chuyến tuần du phương Nam đã ghé qua và nghỉ lại ở đình này. Sau này, khi chúa băng hà, người dân trong vùng đã lập bài vị thờ chúa tại đây. Đình được Bộ văn hóa thông tích công nhận là di tích lịch sử vào ngày 12/7/2001/.

- Đình Nại Nam

Nay ở khối phố Nam Sơn, phường Hòa Cường, quận Hải Châu. Đình được xây dựng năm Ất Tỵ (1905). Ngày 4/1/1999 Đình được Bộ văn hóa thông tin công nhận là di tích lịch sử cấp quốc gia.

- Đình Tuý Loan

Hiện ở tại thôn Túy Loan, xã Hòa Phong, huyện Hòa Vang. Được xây dựng vào những năm cuối thế kỷ XVIII, cụ thể là vào năm Thành Thái thứ nhất (1889). Cũng như đình Nại Nam và Bồ Bản, đình Túy Loan thờ Thành hoàng bổn xứ và các vị tiền hiền, hậu hiền của làng. Ngày xưa, hằng năm nhân dân tổ chức lễ tế Xuân vào 14 - 15 tháng 2 âm lịch và tế Thu vào 14 - 15 tháng 8 âm lịch tại đình. Hiện nay, đình Túy Loan là ngôi đình duy nhất còn giữ được 15 sắc phong từ thời Minh Mạng đến Bảo Đại.

Thành phố Đà Nẵng là một điểm dừng chân lý tưởng, du khách có thể thưởng thức những giây phút tuyệt vời trên đỉnh núi, trong rừng sâu hay bên bờ sông, bờ biển; cũng có thể hưởng thụ những dịch vụ với chất lượng quốc tế khi nghỉ ngơi tại các khu du lịch của thành phố.

Đà Nẵng, với định hướng là một trung tâm dịch vụ, du lịch của miền Trung, của cả nước và xa hơn nữa là khu vực, quốc tế. Hàng loạt khu du lịch đã và đang được xây dựng, hài hòa với thiên nhiên nhưng cũng không kém phần hiện đại. Từ những khu nghỉ dưỡng cực kỳ sang trọng mang tiêu chuẩn 4 - 5 sao như Furama, Sandy Beach, Sơn Trà Resort & Spa... hay những khu du lịch sinh thái trong lành như Suối Lương, Bà Nà, Sơn Trà, Non Nước...

Tính đến năm 2008, trên địa bàn Đà Nẵng có 45 dự án du lịch được UBND TP có chủ trương cho phép đầu tư với tổng vốn đầu tư gần 2 tỷ USD. Trong đó có 33 dự án trong nước với tổng vốn đầu tư trên 15.000 tỷ đồng và 12 dự án nước ngoài với tổng vốn 763 triệu USD, thu hút nhiều tập đoàn lớn như VinaCapital, Indochina Capital…đầu tư vào các sân golf, khách sạn, resort cao cấp.

Nói đến Đà Nẵng không thể không nhắc đến dòng sông Hàn thơ mộng và cầu Sông Hàn - cây cầu quay đầu tiên ở Việt Nam - niềm tự hào của người dân thành phố. Cầu Sông Hàn là biểu tượng cho sức sống mới, là khát vọng đi lên của thành phố được xây dựng bằng sự đóng góp của mọi người dân.

Dường như mọi vẻ đẹp nên thơ của đòng sông Hàn chỉ được bộc lộ một cách hoàn mỹ nhất trong không gian cầu Sông Hàn lộng gió và mát rượi. Cầu Sông Hàn không chỉ tạo thêm thuận lợi cho giao thông vận tải, du lịch, khơi dậy tiềm năng kinh tế của một vùng đất rộng lớn ở phía đông thành phố mà còn là một dấu ấn văn hoá của người Đà Nẵng hôm nay gửi lại muôn đời con cháu mai sau.

Đến, đi lại bằng gì?

Thành phố Đà Nẵng có sân bay quốc tế phục vụ các đường bay nội địa và một số tuyến quốc tế như Thái Lan, Singapore, Hàn Quốc. Tuy chỉ là sân bay quy mô nhỏ, nhưng sân bay quốc tế Đà Nẵng hiện nay vẫn là cảng hàng không quan trọng nhất cho cả miền Trung và Tây Nguyên.
Đà Nẵng còn thuận tiện cho giao thông đường biển với hai cảng lớn là cảng sông Hàn và cảng Tiên Sa.

Đường bộ đến Đà Nẵng có hai tuyến đường quốc lộ 1A, con đường huyết mạch Bắc Nam và Quốc lộ 14B, nối Đà Nẵng với các tỉnh Nam Trung Bộ và Tây Nguyên Việt Nam.

Ngoài ra, với việc đưa vào sử dụng hầm đường bộ Hải Vân xuyên qua núi nối liền thành phố và tỉnh Thừa Thiên-Huế, giao thông trên quốc lộ 1A trở nên thuận tiện hơn bao giờ hết. Thời gian lưu thông được rút ngắn, tại nạn giao thông vốn thường xuyên xảy ra trên đèo Hải Vân được giảm thiểu.

Đà Nẵng có hệ thống taxi, honda phục vụ việc đi lại thuận tiện, hệ thống đô thị ở Đà Nẵng cũng được cải tiến khá đẹp và thuận lợi với nhiều con đường lớn như Bạch Đằng, Điện Biên Phủ.

Đà nẵng còn có tuyến đường sắt huyết mạch Bắc - Nam chạy dọc thành phố với tổng chiều dài khoảng 30 km. Trên địa bàn thành phố hiện nay có 5 ga: Ga Đà Nẵng, Ga Thanh Khê, Ga Kim Liên, Ga Hải Vân Nam và Ga Hòa Châu. Ga Đà Nẵng là một trong những ga trọng yếu trên tuyến đường sắt Bắc - Nam. Tuy nhiên, ga nằm ở trung tâm thành phố nên thường gây ra tắc nghẽn giao thông, ô nhiễm môi trường cùng các tệ nạn xã hội.

Mua sắm, giá cả

Ngoài những điểm du lịch hấp dẫn vốn từ lâu trở thành thế mạnh, với tâm điểm của 3 di sản văn hoá thế giới: thánh địa Mỹ Sơn, phố cổ Hội An và cố đô Huế, Đà Nẵng trở thành điểm đến và trung chuyển của khách du lịch trong và ngoài nước.

Là đầu mối cảng biển, cảng hàng không, đường bộ, đường sắt nên Đà Nẵng luôn có một lượng lưu khách lớn, vì thế, ngành kinh doanh khách sạn và lữ hành phát triển mạnh mẽ tại đây. Với các dịch vụ hoàn hảo và phong cách phục vụ đẳng cấp quốc tế, các khách sạn cao cấp của Đà Nẵng đã trở nên quen thuộc đối với giới doanh nhân và khách du lịch đến Đà Nẵng với giá từ 150USD trở lên cho 1 đêm.

Đối với giới du lịch bình dân, các khách sạn hạng vừa đẩy đủ tiện nghi kèm theo nhiều dịch vụ tiện ích rất được ưa chuộng với giá khoảng 15USD trở lên cho 1 đêm.

Các khách sạn, nhà nghỉ đầy đủ tiện nghi, con người Đà Nẵng nồng ấm, mến khách đã và đang tạo nên một hình ảnh đẹp về một thành phố hiện đại, một điểm du lịch không thể bỏ qua trong chuyến đi của các lữ khách, giá cả ẩm thực ở Đà Nẵng cũng không phải là quá đắt, đặc biệt có nhiều quán hàng bán đặc sản, rẻ nhưng lại khá ngon.

Đà Nẵng hiện có 2 chợ lớn nhất nằm ở trung tâm thành phố là chợ Hàn và chợ Cồn; cùng những siêu thị lớn mới mở trong vòng vài năm trở lại đây như siêu thị Đà Nẵng, siêu thị Metro, đại siêu thị BigC, siêu thị Intimex, siêu thị Rosa Bài Thơ, siêu thị Nhật Linh, siêu thị Đại Dương... Đây là những trung tâm thương mại chủ yếu của Đà Nẵng

Đà Nẵng có nhiều món ăn đặc sản như mì Quảng, bánh tráng cuốn thịt heo, Bánh xèo, thịt bê thui, bún chả cá, bún mắm, bánh khô mè, nước mắm Nam Ô.. có thể mua về làm quà biếu.

Lưu ý khác

Sản phẩm đá mỹ nghệ Non nước được bán rất rộng rãi tại Làng đá Non nước (dưới chân núi Ngũ Hành Sơn thuộc phường Hòa Hải, quận Ngũ Hành Sơn, thành phố Đà Nẵng) và hầu như tại tất cả các khách sạn trên địa bàn thành phố.
Đồ gốm sứ còn bày bán dọc đường Lê Duẩn từ số 123 - 129 hoặc ngã ba Núi Thành_ Trưng Nữ Vương.

Không chỉ giữ gìn những lễ hội truyền thống, người Đà Nẵng đã tạo cho mình một lễ hội mới dựa trên nền truyền thống là Lễ hội đua thuyền. Lễ hội này được tổ chức nào ngày quốc khánh 2/9 hằng năm trên dòng sông Hàn với hàng chục đội đua của các địa phương trong và ngoài thành phố.

Nói đến Đà Nẵng, mọi người đều nghĩ ngay đến ông Nguyễn Bá Thanh và ngược lại. Dấu ấn của đồng chí gắn liền với những chương trình, quyết sách mang tính đột phá từ những ngày đầu chia tách từ tỉnh Quảng Nam - Đà Nẵng (cũ, 1997).

Du khách xa gần đến Đà Nẵng đều rất ngưỡng mộ những gì Đà Nẵng đạt được qua phong trào “Thành phố 5 không" gồm không có người đói, không có người mù chữ, không có người lang thang xin ăn, không có người nghiện ma túy trong cộng đồng và không có cướp của giết người. Sau đó tiếp đến là phong trào “Thành phố 3 có” với những giá trị tốt đẹp cho cuộc sống của mỗi người dân là “có văn hóa văn minh đô thị, có nhà ở và có việc làm”.

Khi đến Đà Nẵng, du khách rất ngạc nhiên khi các “bác tài” xe thồ, xe xích lô, taxi luôn nhiệt tình ca ngợi quê hương của mình. Đơn giản là họ yêu quê hương từ những giá trị thật mà thành phố đã và đang hướng đến. Hoặc với hình ảnh lộng lẫy của lễ hội pháo hoa hàng năm. Hình ảnh sang trọng đó cũng là dấu hiệu của sự phát triển kinh tế vượt bậc của Đà Nẵng.

- Theo Chudu24, SGGP và nhiều nguồn ảnh khác